Kiếp phù sinh

Ta đến rồi Ta đi,

Hai chữ “phù sinh” sao nghe gần gũi quá

Gặp nhau mới biết rằng không lạ…

Vòng luân hồi đâu chỉ mới hôm qua!

Ta gặp nhau bao nhiêu thu rồi nhỉ?

Chắt lọc thời gian còn hai chữ ân tình,

Không phải tự nhiên mà mây ôm đỉnh núi

Để cuộc hẹn hò năm tháng hoài thai…

Là Ta … là Em

Muôn triệu sinh linh bước lần vào biển nhớ,

Dệt mộng Vu sơn trên cung điệu ngọt bùi

Là Trăng … là Sao

Tay trong tay,

Nối thời gian ngập vùi xây ký ức

Quá khứ tương lai, lẫn lộn bước thăng trầm.

Cũng là hai chữ “trăm năm”

Người đi xây mộng… Ta nằm bơ vơ…

Cười vang vỡ nát nghi ngờ

Mây bay vô chủ ai chờ đợi ai?

Rong chơi trên chốn tuyền đài

Ta chưa từng đến thì về nơi đâu…?

Yêu thương nào có sắc màu

Cho Ta hai tiếng kinh cầu Như Như…

 

                                                                             Viết tặng Thiện Phước, một đệ tử thân tín đã về cõi vĩnh hằng,

                                                                                                                                                        SP Minh Hiếu