Kinh Pháp Cú Thi Hoá – 14 – Phẩm Phật Đà

179/ Phật là một đấng toàn năng
Chiến thắng thế giới, vượt ngàn quân ma
Bậc giác ngộ gọi Phật đà
Tự tu tự giác, chấp ta không còn
Ai tìm theo dấu chân son
Để tìm tướng Phật sắc không lối mờ.

180/ Phật không trụ tướng cõi mơ
Sợi dây ái buộc như tơ cũng lìa
Âm thanh sắc tướng phân chia
Phàm phu tham đắm đầm đìa lệ rơi
Sao mai đã giác ngộ rồi
Đường xưa mây trắng, khung trời thong dong.

181/ Thế gian thôi chuyện buồn lòng
Ngồi bên bờ suối, trần hồng lìa xa
Chư thiên ái kính Phật đà
Sáng chiều nghe pháp bên toà kim cang.

182/ Khó thay, sanh ở thế gian
Lục căn đầy đủ được mang thân người
Sanh vào thuở Phật ra đời
Được nghe chánh pháp, kim rơi biển mò.

183/ Ba đời chư Phật dạy cho
Chớ làm điều ác, siêng lo hạnh lành
Giữ cho ý lặng, tâm thanh
Chính lời chư Phật đành rành xưa nay.

184/ Xuất gia đời sống mỗi ngày
Như ong lấy mật, hoa cây chẳng tàn
Tỳ kheo đi vào xóm làng
Khất hoá thực phẩm, sau ban pháp lành
Thiền định trong cả ba canh
Nhẫn nhục,khắc kỷ, giới căn hộ trì.

185/ Chánh niệm trong lúc đứng đi
Ngồi nằm an trú hành vi của mình
Đạt trí tuệ diệt vô minh
Ăn uống tiết độ, dưỡng sinh thân hoà
Đây lời chư Phật sâu xa
Lưu truyền tứ chúng gần xa tu hành.

186/ Người ngu để dục phát sanh
Đắng nhiều ngọt ít, cũng dành phần hơn
Mưa tiền vàng vẫn muốn thêm
Bậc trí biết vậy kim tiền không lay.

187/ Tỳ kheo tinh tấn đêm ngày
Tìm phương diệt ái lặng say cõi thiền
Cho dù dục lạc cảnh thiên
Cũng không ham muốn nhân duyên luân hồi.

188/ Người đời như giữa biển trôi
Thuyền không bến đậu, không nơi để về
Sợ hãi thêm nỗi lầm mê
Lên núi tạo tháp,cận kề nương thân.

189/ Vườn cây hay chốn sơn lâm
Quy y tà pháp loạn tâm rối đường
Nẻo về chưa tỏ vấn vương
Khổ đau là chốn đoạn trường phải qua.

190/ Có Phật thì phải có ma
Có Pháp chơn chánh, bỏ tà học theo
Tăng thân hoà hợp sớm chiều
Ba ngôi báu ấy thường khêu đèn lòng.

191/ Trở về quán chiếu bên trong
Nguyên nhân gốc khổ, đèo bòng ái duyên.
Thấy Bát thánh đạo đường thiêng
Lối đi duy nhất, vượt triền khổ đau.

192/ Một khi tỏ ngộ đạo mầu
Khổ đau đã tận không cầu nương ai
Hành trì chánh pháp Như lai
Tự mình nếm giọt sương mai đầu cành.

193/ Ở đời khó gặp thánh nhân
Nếu không gieo tạo duyên lành phước cao
Bậc trí sanh ở chốn nào
Như đèn chiếu sáng biết bao người nhờ.

194/ Vui thay, đức Phật ra đời!
Chánh pháp được giảng, người người nhuần ân
Vui thay, hạnh ngộ cao Tăng
Tứ chúng tu học, cùng đăng bảo toà.

195/ Cúng dường Phật Pháp Tăng già
Ba ngôi cao quý thoát ra khổ sầu
Dứt hý luận vượt thương đau
An lành giữa chốn xôn xao chợ đời.

196/ Phước lành dâng cúng cao ngôi
Bậc Thánh giải thoát xa rời trần duyên
Sống tịch tịnh không não phiền
Công đức vô lượng vô biên khó lường.

page5image38870960

HT. Thích Minh Châu dịch:

179. “Vị chiến thắng không bại,
Vị bước đi trên đời,
Không dấu tích chiến thắng,
Phật giới rộng mênh mông,
Ai dùng chân theo dõi
Bậc không để dấu tích ?”

180. “Ai giải tỏa lưới tham,
Ái phược hết dắt dẫn,
Phật giới rộng mênh mông,
Ai dùng chân theo dõi,
Bậc không để dấu tích ?”

181. “Người trí chuyên thiền định,
Thích an tịnh viễn ly,
Chư thiên đều ái kính,
Bậc chánh giác, chánh niệm.”

182. “Khó thay, được làm người,
Khó thay, được sống còn,
Khó thay, nghe diệu pháp,
Khó thay, Phật ra đời !”

183. “Không làm mọi điều ác.
Thành tựu các hạnh lành,
Tâm ý giữ trong sạch,
Chính lời chư Phật dạy.”

184. “Chư Phật thường giảng dạy;
Nhẫn, khổ hạnh tối thượng,
Niết bàn, quả tối thượng;
Xuất gia không phá người;
Sa môn không hại người.”

185. “Không phỉ báng, phá hoại,
Hộ trì giới căn bản,
Ăn uống có tiết độ,
Sàng tọa chỗ nhàn tịnh
Chuyên chú tăng thượng tâm,
Chính lời chư Phật dạy.”

186. “Dầu mưa bằng tiền vàng,
Các dục khó thỏa mãn.
Dục đắng nhiều ngọt ít,
Biết vậy là bậc trí.”

187. “Đệ tử bậc chánh giác,
Không tìm cầu dục lạc,
Dầu là dục chư thiên,
Chỉ ưa thích ái diệt.”

188. “Loài người sợ hoảng hốt,
Tìm nhiều chỗ quy y,
Hoặc rừng rậm, núi non,
Hoặc vườn cây, đền tháp.”

189. “Quy y ấy không ổn,
Không quy y tối thượng.
Quy y các chỗ ấy,
Không thoát mọi khổ đau ?”

190. “Ai quy y Đức Phật,
Chánh pháp và chư tăng,
Ai dùng chánh tri kiến,
Thấy được bốn Thánh đế.”

191. “Thấy khổ và khổ tập,
Thấy sự khổ vượt qua,
Thấy đường Thánh tám ngành,
Đưa đến khổ não tận.”

192. “Thật quy y an ổn,
Thật quy y tối thượng,
Có quy y như vậy,
Mới thoát mọi khổ đau.”

193. “Khó gặp bậc thánh nhơn,
Không phải đâu cũng có.
Chỗ nào bậc trí sanh,
Gia đình tất an lạc.”

194. “Vui thay, Phật ra đời !
Vui thay, Pháp được giảng !
Vui thay, Tăng hòa hợp !
Hòa hợp tu, vui thay !”

195. “Cúng dường bậc đáng cúng,
Chư Phật hoặc đệ tử,
Các bậc vượt hý luận,
Đoạn diệt mọi sầu bi.”

196. “Cúng dường bậc như vậy,
Tịch tịnh, không sợ hãi,
Các công đức như vậy,
Không ai ước lường được.”