Nghi Thức Tụng Niệm – VI. Nghi Thức Cầu Siêu

(TẠI TỊNH XÁ HOẶC TẠI TƯ GIA)
1. DÂNG HƯƠNG
Giới hương, Định hương, dữ Huệ hương
Giải thoát, Giải thoát tri kiến hương
Quang minh vân đài biến pháp giới
Cúng dường Tam Bảo khắp mười phương. O

2. LỄ PHẬT
Kính lạy Phật từ bi cứu thế
Đem đạo lành phổ tế chúng sanh
Trần gian biết nẻo tu hành
Nhờ đèn trí huệ quang minh soi đường. O

3. LỄ PHÁP
Kính lạy Pháp là phương giải thoát
Gốc chơn truyền Y Bát từ xưa
Pháp tu chứng đắc kịp giờ
Độ người qua đến bến bờ bên kia. O

4. LỄ TĂNG
Kính lạy Tăng nghiêm trì giới luật
Hạnh Tăng vô nhất vật thanh bần
Tự mình giác ngộ lý chân
Giúp người giác ngộ chuyên cần công tu. O

5. KỈNH NGUYỆN
Nam-mô Bổn Sư Thích-Ca Mâu-Ni Phật. O
Bạch Đức Thế Tôn!
Các con xin trì tụng phẩm kinh này,
Để cầu siêu cho… (Ông, bà… họ…tên… pháp danh…
hưởng thọ… tuổi. Lâm chung ngày… tháng… năm…), cùng
tất cả hương linh trong mười phương sớm được vãng sanh
về Tây phương Tịnh độ, xin ơn trên chư Phật chứng
minh. O (3 lần)

6. KHAI KINH KỆ
Vòi vọi không trên pháp thẳm sâu
Trăm ngàn muôn kiếp khó tìm cầu
Con nay nghe đặng chuyên trì niệm
Nguyện giải Như Lai nghĩa nhiệm mầu. O

7. KINH CẦU SIÊU
Nam-mô Phật Tổ THÍCH-CA
Tây phương Giáo chủ DI-ĐÀ chứng minh
QUAN ÂM, THẾ CHÍ oai linh
PHỔ HIỀN, ĐỊA TẠNG tận tình chứng tri
Nhờ ân Phật lực từ bi
Chứng lòng đệ tử đồng thì nguyện ra
Cầu cho kẻ thác siêu qua
Sanh về Phật quốc ngự tòa bảo châu
Ngưỡng mong Phật pháp cao sâu
Độ người thoát khỏi khổ sầu nghiệp vương
Sanh qua cảnh Phật miên trường
Chẳng còn đau khổ sáu đường thế gian
Dứt lìa mối nợ trái oan
Hưởng thụ thanh nhàn cõi thọ vĩnh miên,
Lòng thành nguyện đến Phật Tiên
Độ rỗi CỬU HUYỀN THẤT TỔ siêu thăng
Lục thân quyến thuộc đồng bằng
Vãng sanh Tịnh độ siêu thăng Liên đài
Vào trong cửu phẩm cao ngai
Hưởng phần khoái lạc, đêm ngày thảnh thơi.
Các con cung kính đồng thời
Cầu xin Tam Bảo chứng nơi lòng thành,
Nguyện cho tất cả chúng sanh
Âm siêu, dương thới, cõi thanh dựa kề
Người người đắc giác lìa mê
Sớm gieo hạt giống Bồ-đề vào tâm. O
Nam-mô Cầu Siêu Lạc Độ Bồ-tát. O (3 lần)

8. GIÁC LINH TỐNG TÁNG
( ĐỂ TỤNG KHI CÓ TANG LỄ )
Đời người như một giấc mơ
Trăm năm nào khác cuộc cờ đổi thay
Tuần hoàn máy tạo chuyển xoay
Chết đi, sống ở xưa nay lẽ thường.
Hương, đăng, hoa, quả cúng dường
Nguyện cầu Tam Bảo mười phương chứng lòng. O
Hôm nay ta hãy đồng thời
Đưa người nhẹ bước về nơi Phật đường,
Cũng vì bác ái lòng thương
Cầu cho người được về nương Bồ-đề
Xa lìa biển khổ tối mê
Tam đồ, lục đạo, mà về Tây phương
Dứt lìa sanh tử vấn vương
Ở nơi Phật quốc an khương đời đời.
Vậy nên đây có đôi lời
Nhắc người bóng cũ nay thời biệt ly:
Cảnh đời lắm nỗi sầu bi
Tình ân phụ mẫu nay thì cách xa,
Cảnh đời như bóng phù hoa
Tình thâm huynh đệ phải xa hội này,
Cảnh đời nào khác chòm mây
Tình chồng nghĩa vợ hôm nay xa lìa,
Cảnh đời như bọt nước kia
Tình thương cho mấy cũng lìa với nhau,
Cảnh đời như gió thổi mau
Tình thương con cháu thế sao cũng lìa,
Cảnh đời như bể dâu kia
Tình bằng cố hữu cũng chia đôi đường,
Cảnh đời như thể sa sương
Tình thâm quyến thuộc cũng thường cách nhau,
Cảnh đời như đá mài dao
Cả hai mòn hết có nào bền lâu,
Cảnh đời như lửa đốt dầu
Cháy mau thì hết có đâu còn hoài,
Cảnh đời nghĩ luống bi ai
Khác nào hoa nở rồi mai hoa tàn,
Cảnh đời khó nỗi thở than
Khác nào một đám rừng hoang mịt mù,
Cảnh đời vì bởi chẳng tu
Nên đường sanh tử lu bu không lìa,
Cảnh đời vì bởi trau tria
Đeo theo vật khó lìa lợi danh,
Cảnh đời như biển nước xanh
Gió cuồn, sóng cuộn mé gành lao xao,
Cành đời như giấc chiêm bao
Như lằn điển chớp, khác nào tiếng vang,
Cảnh đời như đống tro tàn
Giống như dã tràng xe cát biển Đông,
Cảnh đời như thể mật ong
Thoa vào lưỡi kiếm gạt lòng trẻ em,
Cảnh đời nhìn kỹ mà xem
Khi về âm cảnh nào đem món gì,
Cảnh đời là khối hiệp ly
Nay dời, mai đổi theo thì thời gian!… O
Hồi nào ở chốn đền vàng
Bây giờ gởi xác đồng hoang một mình,
Hồi nào mắt đẹp, mày xinh
Bây giờ một đống thịt sình mà thôi,
Hồi nào đứng đứng, ngồi ngồi
Bây giờ yên lặng như chồi cây khô,
Hồi nào trang điểm khôi ngô
Bây giờ nhắm mắt mà vô quan tài,
Hồi nào tình bạn bắt tay
Bây giờ cắt đứt làm hai con đường,
Hồi nào mền, nệm, gối, giường
Bây giờ dứt bỏ thảm thương vô cùng,
Hồi nào xưng bá, xưng hùng
Bây giờ nhắm mắt mà chun xuống mồ,
Hồi nào lên, xuống, ra, vô
Bây giờ yên lặng như đồ bất tri,
Hồi nào ứng cử khoa thi
Bây giờ sao dứt mà đi cho đành,
Hồi nào tham lợi, tham danh
Bây giờ một đám cỏ xanh nấm mồ,
Hồi nào du lịch giang hồ
Bây giờ ở chốn đồng khô băng ngàn,
Hồi nào trau ngọc chuốt vàng
Bây giờ một đống xương tàn rũ da,
Hồi nào múa, hát, đờn, ca
Bây giờ lìa bỏ tách ra xóm làng,
Hồi nào kiệu phụng, lầu vàng
Bây giờ mặt biển sóng tràn nhấp nhô,
Hồi nào anh, chị, chú, cô
Bây giờ chẳng thấy ra vô bóng hình,
Hồi nào con, vợ của mình
Bây giờ hai ngã thình lình cách xa,
Hồi nào mẹ mẹ, cha cha
Bây giờ bóng đã khuất qua xế rồi,
Hồi nào tớ, chủ, quân, tôi
Bây giờ như bọt nước trôi giữa dòng,
Hồi nào bác, thím, em, chồng
Bây giờ cách biệt hết mong được gần,
Hồi nào yểm cựu, nghinh tân
Bây giờ chỉ thấy mộ phần thiết tha!…
Cảnh đời bách chiết, thiên ma
Huỳnh tuyền choán lộ phải qua một lần!
Ở trong cảnh thế dương trần
Dầu cho vua, chúa, quan, dân, sang, hèn
Hạng nào cũng thể bóng đèn
Hết tim thì tắt một phen mịt mù,
Dầu cho kẻ trí, người ngu
Kẻ khôn, người dại hình thù nhỏ to
Rốt rồi cũng táng một gò
Của trần để lại chẳng cho đem về,
Có gì tríu mến, tham mê
Đeo theo vật chất nghiệp nghề làm chi
Thế rồi cũng bỏ mà đi
Nghĩ ra lắm nỗi sầu bi dập dồn
Tiếng kêu ơi hỡi linh hồn!
Cảnh đời nay biển, mai cồn tỉnh chưa?
Tỉnh rồi dứt mối say sưa
Thì là có Phật rước đưa qua liền,
Do hồi đời sống sanh tiền
Gieo nhiều miếng ruộng phước điền khắp nơi
Bây giờ an hưởng vui chơi
Cũng như trong lúc đương đời có tu
Cho nên mới được mới võng dù
Không xòn trăn trói ngục tù trần lao
Dứt lìa sanh tử đớn đau
Ở nơi Phật quốc ra vào thảnh thơi
Chẳng còn nghĩ đến việc đời
Cõi trần giả tạm vốn thời đổi thay.
Nếu như muốn vậy, hôm nay
Phải lo tu trước ngày mai mà nhờ,
Biết rằng phải ngộ thiền cơ
Mau mau nhẹ gót qua bờ sông mê
Khi nào bỏ thế về quê
Thì là có Phật dựa kề một bên
Rước đem về đến cõi trên
Hưởng điều khoái lạc vững bền dài lâu
Đôi lời kính chúc mong cầu
Nhờ ơn chư Phật rước thâu hồn về
Khỏi vòng biển khổ, sông mê
Tam đồ, lục đạo; dựa kề hoa sen
Nhìn xem thấy rõ bóng đèn
Quang minh rạng chói một phen sáng lòa
Nguyện cầu với Đức Di-Đà O
Từ bi tế độ những là chúng sanh
Dầu loài vô giác, hữu tình
Thảy đều được phước về sanh nước Ngài
THÍCH-CA PHẬT TỔ NHƯ LAI O
QUAN ÂM, THẾ CHÍ cùng ngài TẠNG VƯƠNG O
Từ bi mở tấm lòng thương
Nước mưa cam lộ mười phương rưới vào
Chúng sanh tất cả trần lao
Nương theo quả giác về mau Niết-bàn. O
Nam-mô Cầu Siêu Lạc Độ Bồ-tát (3 lần)

9. SÁM PHÁT NGUYỆN
Một lòng mỏi mệt không nài
Cầu về Cực Lạc ngồi đài Liên hoa
Cha lành vốn thiệt Di-Đà
Soi hào quang tịnh chói lòa thân con
Thẳm sâu ơn Phật hằng còn
Con nay chánh niệm lòng son một bề
Nguyện làm nên đạo Bồ-đề
Chuyên lòng niệm Phật cầu về Tây phương,
Phật xưa lời thệ tỏ tường
Bốn mươi tám nguyện dẫn đường chúng sanh
Thệ rằng ai phát lòng lành
Nước ta báu vật để dành các ngươi
Thiện nam, tín nữ mỗi người
Chí thành tưởng Phật niệm mười tiếng ra
Ta không rước ở nước ta
Thệ không thành Phật chắc là không sai,
Bởi vì tin tưởng Như Lai
Có duyên tưởng Phật sống dai vô cùng
Lời thề biển rộng mênh mông
Nhờ nương đức Phật thoát vòng trần lao
Tội mòn như đá mài dao
Phước lành thêm lớn càng cao càng dày,
Cầu cho con thác biết ngày
Biết giờ, biết khắc, biết rày tánh linh,
Cầu con bịnh khổ khỏi mình
Lòng không tríu mến chuyện tình thế gian,
Cầu con thần thức nhẹ nhàng
In như thiền định họ Bàng thuở xưa…
Đài vàng tay Phật bưng chờ
Các ông Bồ-tát bây giờ đứng trông
Rước con thật đã nên đông
Nội trong giây phút thảy đồng về Tây,
Xem trong cõi Phật tốt thay
Hoa sen đua nở tánh nay sạch trần,
Hội này thấy Phật chơn thân
Đặng nghe pháp nhiệm tâm thần sáng trưng,
Quyết tu độ chúng phàm dân
Đủ lời thệ nguyện Phật ân rộng dài
Phật thệ chắc thiệt không sai
Cầu về Tịnh độ ai ai tin lòng.
Nguyện về Tịnh độ một nhà
Hoa sen chín phẩm là cha mẹ mình
Hoa nở rồi biết tánh linh
Các ông Bồ-tát bạn lành với ta. O

10. SÁM CẦU SIÊU
Trên bảo tọa khói hương nghi ngút
Tấm lòng thành nhiệt huyết từ đây
Mây lành năm sắc phủ vây
Chở che nhân loại lắm thay oan hồn.
Vẫn biết chữ: Tử quy sanh ký
Người trần ai, ai dễ sống lâu
Nhưng vì nghĩa nặng, ơn sâu
Thương tình đồng loại với nhau một lòng.
Bất cứ là người Âu, kẻ Á
Giống da nào cũng loại sanh linh
Đạn rơi, súng nổ thình lình
Nỡ đem toàn thể tan tành thịt xương,
Đệ tử con hết lòng cầu khẩn
Xin Phật từ cứu độ vong linh
Ngưỡng nhờ lượng Thánh cao minh
Xót thương đoái tưởng phù sinh khốn nàn.
Sanh bất hạnh nhằm đời mạt pháp
Chịu trăm bề khốn khổ xiết bao
Sống thời vất vả, gian lao
Thác không toàn thể, thây giao tử thần
Bom rơi xuống tan xương, nát thịt
Đạn bay ngang phách lạc, hồn kinh
Sẵn lòng khấn vái đinh ninh
Hồn nương mây bạc linh đinh cõi ngoài.
Xin kíp đến quy y Tam Bảo
Nước dương chi rửa sạch lòng trần
Gội nhuần đức Phật thâm ân
Bao nhiêu tội chướng cũng lần đặng tiêu.
Dạ tha thiết cúi đầu bệ ngọc
Chí ân cần siêu độ vong linh
Trời cao bể rộng minh minh
Bao la vạn tượng hồn linh an nhàn
Nay hết lúc lầm than khổ sở
Kíp trở về Cực lạc Tây phang
Ta nay hưởng phước Lạc bang
Tiêu diêu cực điểm, ngày ngày thảnh thơi.
Xin nhắc nhở ai ôi nghe thấy
Ráng gìn lòng, giữ dạ đạo tâm
Đức nhuần mầu nhiệm huyền thâm
Mặc dầu sanh tử thân tâm lẽ thường.
Kiếp nhơn sanh là đường sanh tử
Nẻo luân hồi khứ khứ, lai lai
Hữu hình, hữu hoại đổi thay
Sắc không, không sắc mới hay vô thường.
Dẫu tài sắc trăm phương cũng thế
Kiếp phù sinh há dễ sống lâu
Vong hồn ơi hỡi nơi đâu
Ráng nghe kinh kệ ngõ hầu siêu thăng. O

11. KINH A DI ĐÀ
Như Lai trước ứng cơ thuyết pháp
Ta hằng nghe lời tạc như vầy:
Một khi Pháp hội đông đầy
Tại thành Xá-Vệ, cội cây Kỳ-Đà
Vườn trưởng giả hiệu là Cô Độc
Tạo giảng đường đủ các nghiêm trang
Tỳ-kheo Tăng số một ngàn
Hai trăm năm chục rỡ ràng thiền na
Điều chứng quả đại A-la-hán
Pháp thần thông đạo ngạn cao siêu
Thống tri đại chúng quy điều
Những bậc Thượng tọa, ông Kiều-Phạm-Ba
Xá-Lợi-Phất, Nan-Đà, Ca-Diếp O
Mục-Kiền-Liên với Kiếp-Tân-Na
Câu-Hy-La, Ly-Bà-Đa
Ca-Chiên-Diên với A-Nan, La-Hầu
Bạc-Câu-Ra, Lầu-Đà, Châu-Lợi
Tân-Đầu-Lư lại với Đà-Di
Ấy đại đệ tử thường tùy
Với Bồ-tát lớn ứng kỳ rất đông
Pháp Vương Tử Văn-Thù-Sư-Lợi O
A-Dật-Đa lại với Càn-Đà
Ông Thường Tinh Tấn Ma-Ha
Với Trời Đế Thích cùng là chư Thiên
Chúng hữu duyên Kỳ-Viên tất tập
Đồng tán dương đức Phật vô biên
Khôn lường đại hội Nhơn Thiên
Tán hoa, lễ bái, pháp viên kiền thiền…
Như Lai ứng cơ duyên thuyết pháp
Muốn mở đường Cực Lạc độ sanh
Mới bảo Xá-Lợi lời rằng:
“Từ đây thẳng đến một đường Tây phương
Khỏi Phật quốc mười muôn ức cõi
Có bửu thành nước gọi Lạc bang
Di-Đà hiện tại phóng quang O
Nay đương nói pháp độ toàn chúng sanh.
Xá-Lợi-Phất! Sao rằng Cực Lạc?
Trong nước kia những các chúng sanh
An vui các vật hiện thành
Không điều khổ não nên rằng Lạc bang.
Này Xá-Lợi, bên đường Cực Lạc
Có câu lơn bảy lớp trang nghiêm
Bảy trùng la võng huy hoàng
Bảy hàng bảo thọ như tràng hoa giăng
Cây vòi vọi tầng tầng chớn chở
Đường giăng giăng sáng rỡ báu châu
Giáp vòng trong nước đâu đâu
Đều là bốn báu sen màu mà nên.
Cảnh thế ấy an trên Cực Lạc
Xá-Lợi này, có các bảo trì
Đều là bảy báu tinh kỳ
Hiệp thành sáng rỡ, dưới thì kim sa
Tám công đức nước ra đầy dẫy
Ao bửu trì trông thấy các vàng
Bốn bên giai cấp có đàng
Trên thì lầu các ngọn vàng nghiêm trang.
Sen đua nở trong ao rực rỡ
Hoa tinh thần lớn tợ xa luân
Bốn màu: xanh, đỏ, trắng, vàng
Màu nào sắc nấy phóng quang ánh trời
Cảnh trong sạch nơi nơi thơm ngát
Xá-Lợi, kia Cực Lạc rất xinh
Bao nhiêu công đức kinh dinh
Hiệp thành một cảnh quang minh khôn lường.”
Phật lại bảo tỏ tường Xá Lơi:
“Nước Phật kia thường nổi nhạc trời
Vàng ròng là đất khắp nơi
Ngày đêm sáu khắc hoa trời rưới dâng
Chúng nước ấy thường chừng khi sáng
Y kích đem đựng Mạn-đà hoa
Trải qua phương khác Phật-đà
Mười muôn ức cõi tán hoa cúng dường
Trong giây khắc mười phương qua lại
Phép thần thông vô ngại mấy hồi
Như đây ăn bữa cơm rồi
Trải đi khắp đủ đã hồi bổn bang.
Xá-Lợi-Phất, muôn ngàn công đức O
Bên nước kia đúng bậc nghiêm trang!”
Lại rằng: “Xá-Lợi, Lạc bang
Có chim kỳ diệu trắng, vàng, đỏ, xanh
Chim Khổng tước, Ca-lăng, Bạch hạc
Anh võ cùng Cộng mạng, Tần-già
Ngày đêm sáu khắc xướng ca
Dịu dàng đủ tiếng, thuần hòa phát âm
Diễn những pháp Ngũ căn, Ngũ lực
Thất Bồ-đề, Bát chánh đạo phần
Diễn ca các pháp phân minh
Người nghe phơi phới thêm sanh căn lành
Đều niệm Phật, niệm Tăng, niệm Pháp. O
Xá-Lợi đừng gọi các chim kia
Thiệt là tội báo sanh về
Cớ sao nước ấy chẳng hề nghiệp chi?
Xá-Lợi-Phất, chẳng gì ác nghiệp
Huống chi là có thiệt hay sao?
Kìa như các thứ chim nào
Di-Đà biến hóa, tuyên rao pháp thiền
Xá-Lợi-Phất bên miền Cực Lạc. O
Có thường thường gió mát dịu dàng
Phất qua cây ngọc, lưới vàng
Tiếng khua vi diệu như ngàn nhạc âm
Nghe tiếng ấy thiện tâm phấn chấn
Đều một lòng niệm Phật, Pháp, Tăng. O
Xá-Lợi, Cực Lạc nghiêm trang
Do công đức ấy hoàn toàn mà nên.
Xá-Lợi-Phất, kìa tên Phật hiệu
Ý ngươi sao có hiểu được không?
Xá-Lợi, Phật có hào quang
Chiếu thông thế giới mười phương khôn lường,
Nên chư Phật tán dương công đức
Hiệu Di-Đà vô cực quang minh. O
Xá-Lợi, bên cõi Lạc thành
Phật kia thọ mạng trường sanh khôn lường,
Người trong nước vô phương thọ khảo
Tính không cùng thọ báo Hằng hà
Nên xưng danh gọi Di-Đà O
Tán dương Đức Phật Hằng sa thọ trường.
Này Xá-Lợi, Pháp vương Cực Lạc
Thành Phật Đà mười kiếp nhẫn nay…”
Lại bảo Xá-Lợi lời này:
“Phật kia đệ tử đông vầy Hằng sa
Bậc Thinh văn cùng A-la-hán
Tính không cùng Bồ-tát Hằng hà.
Xá-Lợi, cõi Phật Di-Đà O
Nên xong công đức thật là nghiêm trang.
Này Xá-Lợi, Lạc bang quốc độ
Chúng sanh về đạo quả chẳng lui
Thuở trong các vị cao ngôi
Nhất sanh bổ xứ số thôi quá nhiều
Dẫu tính toán bao nhiêu chẳng xiết
Nên số xưng chỉ thuyết vô biên.
Xá-Lợi, những chúng hữu duyên
Nghe đây phát nguyện về miền Lạc bang
Cớ sao đặng với trang Thượng thiện
Hiệp một phương đồng nguyện, đồng sanh?
Xá-Lợi, há chút căn lành
Nhơn duyên phước đức mà thành đạo sao.
Này Xá-Lợi, người nào nam nữ
Nghe đặng câu Lục tự Di-Đà O
Chấp trì danh hiệu niệm ra
Một ngày nhẫn đến năm, ba, bảy ngày
Chăm một lòng chẳng lìa chánh niệm
Niệm Di-Đà danh hiệu tinh chuyên O
Niệm Phật diệt tội, tiêu khiên
Đặng nhiều phước đức nhân duyên căn lành
Khi lâm mạng an thần định tánh
A-Di-Đà, chúng Thánh hiện tiền O
Lòng không điên đảo chư duyên
Đặng phần chánh tín về miền Lạc bang.
Xá-Lợi-phất! Thấy đàng phước lợi O
Ta ngỏ lời nói với chúng sanh
Người nào nghe đặng Phật danh
Hiệp nên phát nguyện vãng sanh phước dày.
Xá-Lợi-phất, Ta nay xưng tán
Đức Di-Đà vô hạn lợi sanh O
Phương Đông cũng có Phật danh
A-Sơ-Bệ Phật tán thành Tây phương
Tu-Di Tướng Phật đương khen ngợi
Đại Tu-Di Phật lại phát minh
Tu-Di Quang Phật đồng thanh
Diệu Âm Phật cũng xưng danh Di-Đà. O
Dường ấy thảy Hằng sa chư Phật
Tướng lưỡi ra bủa khắp tam thiên
Nói lời chắc thiệt bảo khuyên
Chúng sanh ngươi phải tín thành phát tâm
A-Di-Đà thậm thâm công đức O
Nên kinh này chư Phật tán dương.
Xá-Lợi! Thế giới Nam phương
Nhật Nguyệt Đăng Phật mở đường Lạc bang
Danh Văn Quang Phật đang khen ngợi
Đại Diệm-Kiên Phật lại phát minh
Tu-Di Quang Phật đồng thinh
Vô Lượng Tinh Tấn xưng danh Di-Đà. O
Dường ấy thảy Hằng sa chư Phật
Tướng lưỡi ra bủa khắp tam thiên
Nói lời chắc thiệt bảo khuyên
Chúng sanh ngươi phải tín thành phát tâm
A-Di-Đà thậm thâm công đức O
Nên kinh này chư Phật tán dương.
Xá-Lợi! Thế giới Tây phương
Vô Lượng Thọ Phật mở đường Lạc bang
Vô Lượng Tướng Phật đang khen ngợi
Vô Lượng Tràng Phật lại đồng thinh
Đại Quang với Phật Đại Minh
Tinh Quang Hữu Tướng xưng danh Di-Đà. O
Dường ấy thảy Hằng sa chư Phật
Tướng lưỡi ra bủa khắp tam thiên
Nói lời chắc thiệt bảo khuyên
Chúng sanh ngươi phải tín thành phát tâm
A-Di-Đà thậm thâm công đức O
Nên kinh này chư Phật tán dương.
Xá-Lợi! Thế giới Bắc phương
Có Diệm-Kiên Phật mở đường Lạc bang
Tối Thắng Âm Phật đang khen ngợi
Nan-Thơ Phật hòa lại phát minh
Nhật Sanh Phật cũng đồng thinh
Dõng Minh Phật cũng xưng danh Di-Đà. O
Dường ấy thảy Hằng sa chư Phật
Tướng lưỡi ra bủa khắp tam thiên
Nói lời chắc thiệt bảo khuyên
Chúng sanh ngươi phải tín thành phát tâm
A-Di-Đà thậm thâm công đức O
Nên kinh này chư Phật tán dương.
Xá-Lợi! Thế giới Hạ phương
Có Sư Tử Phật mở đường Lạc bang
Danh Văn Phật nay đang khen ngợi
Danh Quang Phật hòa lại phát minh
Đạt-Ma, Phật Pháp (Tràng) đồng thinh
Trì Pháp Phật cũng xưng danh Di-Đà. O
Dường ấy thảy Hằng sa chư Phật
Tướng lưỡi ra bủa khắp tam thiên
Nói lời chắc thiệt bảo khuyên
Chúng sanh ngươi phải tín thành phát tâm
A-Di-Đà thậm thâm công đức O
Nên kinh này chư Phật tán dương.
Xá-Lợi! Thế giới thượng phương
Có Phạm Âm Phật mở đường Lạc bang
Tức Vương Phật, Hương Quang, Hương Thượng
Đại Diệm-Kiên đồng xướng Di-Đà, O
Có Phật Tạp Sắc Bửu Hoa
Ta-La Thọ Phật cũng là xưng dương
Bửu Hoa Đức Phật đương khen ngợi
Nhất Thiết Nghĩa Phật lại phát minh
Tu-Di Sơn Phật đồng thinh
Mở lời dạy bảo niệm danh Di-Đà. O
Dường ấy thảy Hằng sa chư Phật
Tướng lưỡi ra bủa khắp tam thiên
Nói lời chắc thiệt bảo khuyên
Chúng sanh ngươi phải tín thành phát tâm
A-Di-Đà thậm thâm công đức O
Nên kinh này chư Phật hộ trì.
Xá-Lợi, ngươi ý xét suy
Chư Phật hộ niệm kinh này cớ sao?
Này Xá-Lợi, người nào nam nữ
Nghe kinh này tín sự phụng hành
Với nghe chư Phật kim danh
Đặng phần hộ niệm đạo thành chẳng lui.
Nên Xá-Lợi, các ngươi tín thọ
Lời ta nay nói đó phụng hành
Với lời chư Phật tán thành
Phát lòng chánh tín nguyện sanh Lạc thành.
Xá-Lợi-Phất, căn lành do đó O
Hoặc những người đã có nguyện rồi
Người đã phát nguyện đương đời
Người mới tín thọ hội này nguyện ra
Muốn về nước Di-Đà Phật ấy
Các người đều đặng vậy chẳng lui
Nhất thừa thọ ký đặng rồi
Vô thượng Chánh giác ấy ngôi hầu gần.
Do phát nguyện tinh thần xu hướng
Nên nước kia người được về rồi
Hoặc người về đã tới nơi
Người mới dời bước đương thời ngày nay…
Này Xá-Lợi! Các người nam nữ
Như có ai tin thử lời ta
Tín thành nguyện nọ phát ra
Đặng về Cực Lạc nước A-Di-Đà. O
Xá-Lợi-phất! Như ta nay ấy
Khen ngợi công đức bấy Phật-đà
Chư Phật cũng lại khen ta
Lời xưng công đức Thích-Ca khôn lường O
Hay làm sự khó làm ít có
Cõi Ta-bà chẳng bỏ chúng sanh,
Năm trược đời dữ hoành hành
Kiếp đời quá trược, chúng sanh trược nhiều
Trước mắt thấy những điều trược uế
Trong mạng người trược kể biết bao
Các trược phiền não xen vào
Ấy là năm trược trần lao Ta-bà,
Trong nước ấy tu đà thành Phật
Vì chúng sanh thuyết giáo mỗi nơi
Bủa lòng bác ái khắp trời
Nói ra những pháp trong đời khó tin! O
Xá-Lợi-Phất, ngươi nay hiểu biết
Ta ở đời trược ác thế gian
Hay làm những việc khó làm
Đặng đạo Vô thượng mở đường độ sanh
Nói những pháp nan hành, nan tín
Dắt chúng sanh về cõi Niết-bàn
Ấy là việc khó làm nên
Viên dung một trí ở trên ba ngàn.”
Phật mới nói kinh hoàn pháp mãn
Xá-Lợi cùng Bồ-tát, Phạm thiên
Tỳ-kheo, La-hán vô biên
Đại hội tam giới Nhơn, Thiên Hằng hà
Nghe Phật nói Di-Đà công đức
Lòng vui mừng khấp khởi phụng hành
Xưng dương lễ tạ kiền thiền
Các hoàn bổn độ hóa thành hội châu. O

12. DI-ĐÀ KINH TÁN
Nam-mô Giáo chủ Tây phương
Năng nhơn Tịnh độ Pháp vương Di-Đà
Bốn mươi tám nguyện rộng xa
Độ sanh tất cả về tòa kim liên. O

13. THÀNH TÂM KỈNH LỄ
1. Nam-mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giới, Di-Đà hải hội, Vô Lượng Quang Như Lai. O
2. Nam-mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giới, Di-Đà hải hội, Vô Biên Quang Như Lai. O
3. Nam-mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giới, Di-Đà hải hội, Vô Ngại Quang Như Lai. O
4. Nam-mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giới, Di-Đà hải hội, Vô Đối Quang Như Lai. O
5. Nam-mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giới, Di-Đà hải hội, Diệm Vương Quang Như Lai. O
6. Nam-mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giới, Di-Đà hải hội, Thanh Tịnh Quang Như Lai. O
7. Nam-mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giới, Di-Đà hải hội, Hoan Hỷ Quang Như Lai. O
8. Nam-mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giới, Di-Đà hải hội, Trí Huệ Quang Như Lai. O
9. Nam-mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giới, Di-Đà hải hội, Nan Tư Quang Như Lai. O
10. Nam-mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giới, Di-Đà hải hội, Bất Đoạn Quang Như Lai. O
11. Nam-mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giới, Di-Đà hải hội, Vô Xưng Quang Như Lai. O
12. Nam-mô An Dưỡng quốc, Cực Lạc giới, Di-Đà hải hội, Siêu Nhật Nguyệt Quang Như Lai. O

14. BÁT-NHÃ TÂM KINH
Khi hành Bát-nhã Ba-la
Ngài Quán Tự Tại soi ra tột cùng
Thấy ra năm uẩn đều không
Bao nhiêu khổ ách khốn cùng độ qua.
Này Xá-Lợi Tử xét ra
Không là sắc đó, sắc là không đây
Sắc cùng không chẳng khác sai
Không cùng sắc vẫn sánh tày như nhau
Thọ, tưởng, hành, thức uẩn nào
Cũng như sắc uẩn một màu không không.
Này Xá-Lợi Tử ghi lòng
Không không tướng ấy đều không tướng hình
Không tăng giảm, không trược thanh
Cũng không diệt, cũng không sanh: pháp đồng
Vậy nên trong cái chơn không
Vốn không năm uẩn cũng không sáu trần
Mắt, tai, nũi, lưỡi, ý, thân
Vị, hương, xúc, pháp cùng phần sắc, thinh
Từ không giới hạn mắt nhìn
Đến không ý thức, vô minh cũng đồng
Hết vô minh cũng vẫn không
Hết già, hết chết, giả không có gì
Không khổ, tập, diệt, đạo kia
Trí huệ chứng đắc cũng là không không
Sở thành, sở đắc bởi không
Các vị Bồ-tát nương tùng tuệ năng
Tâm không còn chút ngại ngăn
Nên không có chút băn khoăn sợ gì
Đảo điên mộng tưởng xa lìa
Niết-bàn mới đến bên kia bến bờ
Ba đời chư Phật sau xưa
Đắc thành Chánh giác đã nhờ tuệ năng.
Trí huệ năng lực vô ngần
Đại minh vô thượng, đại thần cao siêu
Trí huệ năng lực có nhiều
Thật là thần chú trừ tiêu não phiền
Trí huệ năng lực vô biên
Dẫn đường giải thoát qua bên giác ngàn.
Liền theo lời chú thuyết rằng:
Độ tha, giác ngộ khắp trần chúng sanh. O

15. NGUYỆN VÃNG SANH
Muôn pháp không thường còn
Người sanh ắt có diệt
Sanh tử như thủy triều
Diệt tận, chơn phúc hiện.
Thác bền, sống không bền
Người đời ai cũng chết
Chết mục tiêu cuộc đời
Đúng y lời Phật dạy!
Kiếp sống trong ngắn ngủi
Chết thật là chắc chắn
Sớm muộn xác thân này
Trả về cho tứ đại.
Nhìn xem thể phách hoại
Xác như gỗ mục hư
Tánh thanh tịnh chơn như
Niết-bàn vô sanh diệt. O (3 lần)

16. TÁN THÁN PHẬT
A-Di-Đà Phật thân vàng
Tướng xinh, sắc tốt, minh quang ai bì
Bạch hào như núi Tu-Di
Mắt trông bốn biển so bì vẫn hơn
Hào quang hóa Phật vô ngần
Hóa Bồ-tát chúng vô cùng vô biên
Độ sanh bốn tám lời nguyền
Hàm linh chín phẩm đồng lên giác ngàn. O
Nam-mô Tây phương Cực Lạc thế giới Đại từ Đại bi Tiếp
dẫn Đạo sư A-Di-Đà Phật.
Nam-mô A-Di-Đà Phật (3 lần hoặc tùy ý) O
Nam-mô Quán Thế Âm Bồ-tát (3 lần) O
Nam-mô Đại Thế Chí Bồ-tát (3 lần) O
Nam-mô Địa Tạng Vương Bồ-tát (3 lần) O
Nam-mô Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ-tát (3 lần) O

17. SÁM THẬP PHƯƠNG
Mười phương ba đời Phật
Di-Đà đệ nhất danh
Độ sanh lên chín phẩm
Oai đức rộng thinh thinh.
Con nay quy y Phật
Diệt ba nghiệp mê tình,
Bao nhiêu phần phước đức
Hồi hướng khắp nhơn sanh,
Nguyện cùng người niệm Phật
Cảm ứng hiện điềm lành,
Lâm chung thấy Phật cảnh
Trước mắt hiện đành rành,
Thấy nghe đều tinh tấn
Cực Lạc đặng vãng sanh,
Thấy Phật dứt sanh tử
Như Phật độ hàm linh
Trừ vô biên phiền não
Tu vô lượng pháp lành
Chúng sanh nguyền tế độ
Phật đạo thảy viên thành.
Hư không còn có hết
Bổn nguyện vốn không cùng
Hữu tình, vô tình khắp
Trí huệ chứng viên thông. O

18. THẬP NGUYỆN
MỘT nguyền lễ kính Như Lai
HAI nguyền xưng tán công dày Thế Tôn
BA nguyền tu phước cúng dường
BỐN nguyền sám hối nghiệp vương tội trần
NĂM nguyền tùy hỷ công huân
SÁU nguyền thỉnh chuyển pháp luân độ người
BẢY nguyền thỉnh Phật ở đời
TÁM nguyền học Phật tùy thời phát minh
CHÍN nguyền hằng thuận chúng sanh
MƯỜI nguyền hồi hướng phướclành khắp nơi.

19. PHÚNG KINH
Tụng kinh công đức tuyệt vời
Xin đem hồi hướng khắp người gần xa
Chúng sanh pháp giới Ta-bà
Mau về cõi Phật Di-Đà Tây thiên. O

20. NGUYỆN TIÊU
Nguyện tiêu tam chướng não phiền
Nguyện thành trí huệ vô biên tuyệt vời
Nguyện bao nghiệp tội xa rời
Nguyện hành Bồ-tát đời đời độ tha. O

21. NGUYỆN SANH
Nguyện về Tịnh độ nước nhà
Hoa sen chín phẩm là cha mẹ mình
Hoa khai ngộ pháp vô sanh
Bất thối Bồ-tát bạn lành dựa nương. O

22. HỒI HƯỚNG
Nguyện đem công đức lành
Hồi hướng cho tất cả
Hương linh với chúng sanh
Đều chứng thành Phật quả. O

23. TAM TỰ QUY Y
Tự quy y Phật
Cầu cho chúng sanh
Hiểu rõ đạo lành
Phát lòng vô thượng. O
Tự quy y Pháp
Cầu cho chúng sanh
Kinh luật hiểu rành
Trí huệ như biển. O
Tự quy y Tăng
Cầu cho chúng sanh
Hiệp chúng đồng tình
Chẳng hề trở ngại.