209/Tu hành mà lại không chuyên
Tìm lo những việc vô duyên vô phần.
Ganh tỵ với bậc cao tăng,
Chạy theo hỷ ái bỏ tâm khiêm nhường.
210/ Thích sống gần người yêu thương,
Ghét bỏ kẻ khác, chung đường không lo.
Khổ đau, thương lỡ chuyến đò
Oán thù trong cả giấc mơ cũng buồn.
211/ Do vậy, nên chớ yêu thương
Để khi xa cách vấn vương cuộc đời.
Bậc trí cuộc sống thảnh thơi
Không có yêu ghét, không rơi lệ sầu.
212/ Ái là gốc của thương đau
Yêu thương sợ mất phải xao xuyến lòng.
Mái nhà che trận mưa giông,
Người thoát tham ái,sầu không sợ gì ?
213/ Ái luyến thì còn sầu bi
Cầu muốn chẳng đặng so bì thiệt hơn.
Ai sống giữ được tâm chơn,
Diệt lòng ham muốn, sợ hờn tránh xa.
214/ Hỷ ái vốn ở đâu ra ?
Chăm sóc bản ngã thiết tha ngọt bùi.
Suốt ngày bận bịu buồn vui
Giải thoát hỷ ái, nếm mùi tự do.
215/ Dục ái sinh bịnh sầu lo
Tiền rừng bạc biển, đầy kho cũng thèm.
Ham sống sợ chết lo thêm
Ai thoát dục ái, ngày đêm an nhàn.
216/ Như hố lửa, như hầm than
Tâm ham muốn cháy, muôn ngàn sự sanh.
Nếu hiểu mạng sống mong manh,
Sợ hãi sầu não, phải đành bỏ đi.
217/ Người nào giới hạnh oai nghi
Đầy đủ chánh kiến, trí bi vẹn toàn.
Làm xong những việc cần làm
Trời người ái kính muôn ngàn tán dương.
218/ La Hán quả xứng cúng dường,
Dự lưu tam vị mười phương nhiệm mầu.
Niết bàn nguyện ước chứng mau
Vô sinh vô ngã, ái sâu dứt lìa.
219/ Lâu ngày làng xóm phân chia,
Làm ăn thành đạt tình xưa tìm về.
Bà con thân hữu cùng quê
Hân hoan mừng đón, vẹn bề đoàn viên.
220/ Cũng vậy người tạo phước duyên
Quả lành dành sẳn, phúc điền dâng trao.
Như thân nhân mừng đón chào
Người về mang lại biết bao phú tài.
HT. Thích Minh Châu dịch:
209. “Tự chuyên, không đáng chuyên
Không chuyên, việc đáng chuyên.
Bỏ đích, theo hỷ ái,
Ganh tị bậc tự chuyên.”
210. “Chớ gần gũi người yêu,
Trọn đời xa kẻ ghét.
Yêu không gặp là khổ,
Oán phải gặp cũng đau.”
211. “Do vậy chớ yêu ai,
Ái biệt ly là ác;
Những ai không yêu ghét,
Không thể có buộc ràng.”
212. “Do ái sinh sầu ưu,
Do ái sinh sợ hãi,
Ai thoát khỏi tham ái,
Không sầu, đâu sợ hãi ?”
213. “Ái luyến sinh sầu ưu,
Ái luyến sinh sợ hải.
Ai giải thoát ái luyến
Không sầu, đâu sợ hải ?”
214. “Hỷ ái sinh sầu ưu,
Hỷ ái sinh sợ hãi.
Ai giải thoát hỷ ái,
Không sầu, đâu sợ hãi ?
215. “Dục ái sinh sầu ưu,
Dục ái sinh sợ hãi,
Ai thoát khỏi dục ái,
Không sầu, đâu sợ hãi ?”
216. “Tham ái sinh sầu ưu,
Tham ái sinh sợ hãi.
Ai giải thoát tham ái,
Không sầu, đâu sợ hãi.”
217. “Đủ giới đức, chánh kiến;
Trú pháp, chứng chân lý,
Tự làm công việc mình,
Được quần chúng ái kính.”
218. “Ước vọng pháp ly ngôn
Ý cảm xúc thượng quả
Tâm thoát ly các dục,
Xứng gọi bậc Thượng Lưu.”
219. “Khách lâu ngày ly hương,
An toàn từ xa về,
Bà con cùng thân hữu,
Hân hoan đón chào mừng.”
220. “Cũng vậy các phước nghiệp,
Đón chào người làm lành,
Đời này đến đời kia.
Như thân nhân, đón chào.”