76/ Gần đèn thì sáng xưa nay
Thuốc đắng đã tật dứt ngay bịnh tà
Bạn ác nên nhớ tránh xa
Gần gủi tri thức, ngọc ngà đầy sân
Được chỉ lỗi như chỉ vàng
Chôn sâu khó thấy muôn ngàn biết ân.
77/ Dù được người trí ân cần
Hay kẻ bất thiện ác tâm khích hiềm
Quyết đem đạo lý giáo khuyên
Thế gian tán thán không phiền luỵ ai.
78/ Thức đêm mới biết đêm dài
Kết thân người xấu một mai tiêu đời
Nguyện cùng thiện hữu dong khơi
Gặp bậc thượng trí học lời thánh nhân.
79/ Ngày đêm tu tập chuyên cần
Thân tâm hỉ lạc phước phần mở khai
Uống nguồn suối pháp no say
Người trí hạnh phúc nào ai sánh bằng.
80/ Đắp đập dẫn nước nông dân
Thợ săn trau chốc cung tên sẳn sàng
Làm nhà thợ mộc đảm đang
Người trí thu nhiếp dục tham tâm mình.
81/Được tán thán , hay chê khinh
Núi đá kiên cố mặc tình gió mưa
Giữa dòng danh lợi hơn thua
Thiền sư tự tại, gió lùa qua song.
82/Tâm tỉnh lặng như hồ trong
Chiếu soi vạn pháp thấy lòng như như
Có gì vẫn đục tâm tư
Suối pháp rửa sạch thái hư tâm thiền.
83/ Chẳng còn cất giữ của riêng
Chẳng ham hí luận luỵ phiền tha nhân
Cho dù sống giữa hồng trần
Buồn vui như áng phù vân giữa trời.
84/ Muốn cho mình được thảnh thơi
Duyên dời chớ buộc xa chơi một mình
Giới luật quyết giữ nghiêm minh
Tâm thanh tuệ sáng pháp kinh vững vàng
Việc đời, việc nước đa mang
Buông tay cắt đứt chẳng màng lợi danh
Mặc ai cao thấp phân tranh
Không cầu, không muốn tịnh thanh cõi lòng.
85/ Khát dùng nước suối sạch trong
Đèn trăng quạt gió vượt dòng tử sinh
Những ai say đắm dục tình
Ngược xuôi sáu nẻo bóng hình chẳng xa.
86/Nhanh chân vượt thoát lưới tà
Thực hành chánh pháp phong ba đâu còn
Khéo dạy Bát chánh diệu môn
Con đường duy nhất càn khôn mở bày.
87/ Thiện pháp con đường thẳng ngay
Tránh xa ác đạo đoạ đày thế gian
Nhà cửa con cháu buộc ràng
Phủi tay vào chốn non ngàn viễn ly.
88/ Lìa dục tham , đạt vô vi
Đời sống hỉ lạc, không chi của mình
Lục thông rồi đến tam minh
Xa rời trần cấu vô sinh niết bàn.
89/ Bồ đề bảy pháp tinh cần
Thường hành bố thí bỏ dần nhiễm tham
Không chấp thủ, chẳng muốn ham
Lậu hoặc dứt sạch nói làm thanh cao
Vườn tâm hoa tuệ ngạt ngào
Từ dung sáng chói, trăng sao cúi đầu.
HT. Thích Minh Châu dịch:
76. “Nếu thấy bậc hiền trí,
Chỉ lỗi và khiển trách,
Như chỉ chỗ chôn vàng
Hãy thân cận người trí !
Thân cận người như vậy,
Chỉ tốt hơn, không xấu.”
77. “Những người hay khuyên dạy,
Ngăn người khác làm ác,
Được người hiền kính yêu,
Bị người ác không thích.”
78. “Chớ thân với bạn ác,
Chớ thân kẻ tiểu nhân.
Hãy thân người bạn lành,
Hãy thân bậc thượng nhân.”
79. “Pháp hỷ đem an lạc,
Với tâm tư thuần tịnh;
Người trí thường hoan hỷ,
Với pháp bậc Thánh thuyết.”
80. “Người trị thủy dẫn nước,
Kẻ làm tên nắn tên,
Người thợ mộc uốn gỗ,
Bậc trí nhiếp tự thân.”
81. “Như đá tảng kiên cố,
Không gió nào lay động,
Cũng vậy, giữa khen chê,
Người trí không giao động.”
82. “Như hồ nước sâu thẳm,
Trong sáng, không khuấy đục,
Cũng vậy, nghe chánh pháp,
Người trí hưởng tịnh lạc.”
83. “Người hiền bỏ tất cả,
Người lành không bàn dục,
Dầu cảm thọ lạc khổ,
Bậc trí không vui buồn.”
84. “Không vì mình, vì người.
Không cầu được con cái,
Không tài sản quốc độ,
Không cầu mình thành tựu,
Với việc làm phi pháp.
Vị ấy thật trì giới,
Có trí tuệ, đúng pháp.”
85. “Ít người giữa nhân loại,
Đến được bờ bên kia
Còn số người còn lại,
Xuôi ngược chạy bờ này.”
86. “Những ai hành trì pháp,
Theo chánh pháp khéo dạy,
Sẽ đến bờ bên kia,
Vượt ma lực khó thoát.”
87. Kẻ trí bỏ pháp đen,
Tu tập theo pháp trắng.
Bỏ nhà, sống không nhà,
Sống viễn ly khó lạc.”
88. “Hãy cầu vui Niết Bàn,
Bỏ dục, không sở hữu,
Kẻ trí tự rửa sạch,
Cấu uế từ nội tâm.”
89. “Những ai với chánh tâm,
Khéo tu tập giác chi,
Từ bỏ mọi ái nhiễm,
Hoan hỷ không chấp thủ.
Không lậu hoặc, sáng chói,
Sống tịch tịnh ở đời.”