Tiễn đưa

Chùa xưa ấy nếu mai nầy con đến,

Trên lối đi viền cỏ nẻo bâng khuâng

Con có nghe – một cái gì nhè nhẹ…

Thấm vào hồn kỷ niệm vẫn xa xăm…

Buổi hội ngộ sau cùng

Đêm chia ly lần cuối,

Trời vẫn sầu rỉ rả giọt mưa rơi…

Giọt thương con nhớ giữ đời

Giọt buồn con để cho người ra đi…

Tha thiết nhớ nha con…

Mỗi một bước là hồn Thầy cô đọng

Vò tâm tư trĩu nặng bước đăng trình,

Thầy nhẩm đếm thời gian dài hội ngộ

Mà giờ đây đành trở gót ly sinh…

Nhớ…!

Những buổi chiều đi vào tâm sự,

Chuông chùa ngân hương khói trong lòng.

Hình ảnh Thầy phút giây mờ nhạt…

Bước viễn hành nhiều nỗi long đong…

Nhớ thương tràn ngập cõi lòng

Tơ sầu phủ lối, cửa Không lạnh lùng

Biệt ly ai sắp lên khung…

Biệt ly ai vẽ nên tuồng đắng cay…

Tất cả trở về dĩ vãng xưa,

Bên sông trầm mặc một ngôi chùa.

Có ai hỏi khách đâu rồi nhỉ ??

Khách đã đi vào trong gió mưa…

 

                                                                    Thương viết cho những đệ tử bé nhỏ thôn Cỏ Lập Đông 1982

                                                                                                                                                Hoài Phương