Đèn Chánh pháp ngày nay tỏ rạng
Như mặt trời chiếu sáng phương Đông
Nhơn sanh đều tỉnh giấc nồng
Phóng xa tầm mắt nhìn trông vui mừng.
Mừng thấy rõ phục hưng đạo Phật
Bấy lâu nay ẩn khuất khôn tường
Hiện giờ sáng tỏ bốn phương
Tiếng thơm vang dội, mùi hương ngạt ngào.
Nhờ Giáo chủ truyền trao giáo lý
Pháp Xuất gia Khất Sĩ tu hành
Diệt trừ tận gốc lợi danh
Không còn chen lộn đua tranh với đời.
Trường Giáo hội là nơi Cực Lạc
Kẻ vãng sanh đã khác người trần
Sống riêng trong cõi tinh thần
Trau tâm dồi trí, sắc thân chẳng màng.
Mượn thân ấy lên đàng cứu khổ
Để thế gian làm chỗ dựa nương,
Tự người săn sóc cúng dường
Ra công tô đắp con đường tương lai.
Ngày một bữa ngọ chay đạm bạc
Thể ít nhiều lê hoắc tùy duyên
Pháp mầu khất thực giáo khuyên
Nêu cao một tấm gương hiền soi chung.
Về chỗ ở ung dung nhàn hạ
Dưới gốc cây lều lá đơn sơ
Miễn là tránh nắng, đụt mưa
Không cần xinh đẹp, chẳng ưa màu mè.
Về sự mặc đủ che thân thể
Không se sua, không vẻ phù hoa
Tấm y bá nạp nhu hòa
Đám mây chở khách Ta-bà vân du.
Hạnh Khất sĩ phép tu theo Phật
Lẽ sống chung vạn vật chúng sanh
Không riêng xã hội, gia đình
Không phân chủng loại hữu tình, vô tri.
Người giải thoát đoạn ly thế sự
Hiệp thành đoàn Tăng lữ du phương
Giáo đoàn có đấng Pháp vương
Dạy môn Bồ-tát, mở đường Như Lai.
Pháp trí huệ biện tài vô ngại
Vừa học qua, vừa dạy chúng sanh
Chính trong chỗ học và hành
Nhiều nơi kinh nghiệm được thành toàn năng.
Pháp thiền định thượng tằng huyền diệu
Đắc thần thông thấu hiểu thiên cơ
Rủi may việc trước ai ngờ
Giúp cho thiên hạ được nhờ phép linh.
Rừng trần thế u minh mờ tối
Người lạc vào mất lối trở ra
Sanh thân, rồi lớn, rồi già
Rồi đau, rồi chết, lìa qua một đời
Rồi theo nghiệp luân hồi trở lại
Cũng sanh thân, cũng phải tấn tuồng
Bánh xe tứ khổ quay cuồng
Sanh, già, bệnh, chết theo guồng chuyển xoay!
Người đời mãi tạo gây vọng nghiệp
Để rồi ra chịu kiếp luân trầm
Việc làm người vẫn vô tâm
Nào hay có chỗ lạc lầm về sau…
Ai là kẻ thương nhau dìu dắt
Chỉ cho người biết chắc lối đi
Vượt qua khỏi đám rừng nguy
Thoát ra số kiếp lưu ly trở về?
Kìa chánh đạo Bồ-đề rạng tỏ
Khất Sĩ môn vạch rõ con đường
Hạnh tu cao viễn phi thường
Cũng như đuốc sáng soi đường lối thông!
Kẻ dẫn đạo ra công dìu dắt
Lời pháp lành khuyên nhắc ân cần
Cho người biết nẻo tu thân
Đưa người khỏi chốn xoay vần tội khiên.
Ôi! Trần thế hữu duyên, hữu phước
Mấy ngàn năm gặp được ngọn đèn
Phá tan tình trạng tối đen
Khắp nơi sáng suốt nhờ Đèn Minh Quang!
Bóng khất sĩ áo vàng ánh chói
Những ngọn đèn chiếu rọi sáng trưng
Nhơn sanh chốn chốn vui mừng
Mừng cho chánh pháp phục hưng thạnh thời. O
Nam-mô Bổn Sư Thích-Ca Mâu-Ni Phật. O (3 lần)